Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

Tản mạn....đêm !


   Các nhóc đã say giấc ,hôm nay mình muốn  ngủ sớm để được dậy sớm thế mà cứ trăn trở mãi  không chợp mắt được....nhìn sang các thiên thần nhỏ đang say ngủ bất chợt cuời thành tiếng vì cái dáng nằm ngủ
thoải mái sải cánh  như hai chiếc máy bay....vậy là lại thêm một đêm  thức khuya chứ không phải là dậy sớm  nữa rồi....Với tay lấy chiếc áo khoát bước ra sân nhà ,hơi lạnh thốc vào người, vội kéo cao cổ áo, miền nam chỉ hai mùa mưa nắng , mưa sùi sụt và nắng cháy da, mấy hôm nay trời trở lạnh ,khí lạnh hiếm hoi đã làm cho cảnh vật như khoác áo mới ,con đường ngay trước nhà mình bỗng dưng thấy đẹp lạ lùng với buổi sáng trời trong veo  hơi lạnh ở đâu tràn về làm se da thịt , cái đẹp bất ngờ của con đường của không gian của đất trời đã làm mình ngây ngất ....

      Mở cánh cổng bước ra đường....hơi do dự vì đêm đã thật khuya....vắng lặng không một bóng người không còn xe qua lại....cứ đi...lần đầu tiên đi một mình trong đêm vắng ... con đường thân thuộc ngay trước nhà....đèn hai bên đường sáng choang , bước đi chầm chậm cảm nhận cái thanh vắng của trời đêm thật.trong lành làm cho mình thấy tỉnh táo lạ....bất chợt nhớ người bạn trên blog lại mỉm cười... vì giờ nầy có thể bạn ấy đã dậy rồi sau một giấc ngủ no đầy, bạn ấy không thức khuya như mình nhưng lại dậy rất sớm....mình thì không ngủ được và có biết bao người không được ngủ ...trong cùng thời khắc nầy....hôm qua lang thang trên blog vô tình đọc bài viết, cái câu kết của bài làm mình thấy thích ,định comm nhưng nhìn xuống đã thấy một bạn like cái dòng ấy rồi....sẽ yêu cả những gì không yêu để luôn được an nhiên trong cuộc sống , rồi có một bạn hỏi, liệu có thể yêu những gì không yêu ! có làm được điều đó không ? mình cũng thấy thích khi bạn ấy trả lời với cái cách gần gũi với Phật giáo....cái bóng đổ dài khi bước xa cái  đèn đường rồi ngắn lại khi đến gần cái  đèn khác...lại nghĩ miên man đến bài viết của sư thầy Thích trúc...cho rằng khi người chết đi, trong thời gian trung ấm có thể người ấy không biết mình đã chết cho nên chỉ có cách bảo người ấy soi gương và người ấy sẽ không thấy được mình trong gương vì người chết không có bóng....ôi trời ! sao nghĩ gì lãng xẹt giữa đêm khuya.... mà thật ...giữa sống và chết là lằn ranh mong manh chỉ cách nhau bằng hơi thở....vậy mà bên kia của làn ranh mong manh ấy nào có một ai đã biết gì....người còn lại ở thế gian nầy cho rằng người ra đi là đã chết nhưng biết đâu bên kia thế giới lại  nghĩ rằng chính nơi ấy mới là sự sống vĩnh hằng....dẫu có nhiều người gọi thế gian  là cõi tạm nhưng vì là cái cõi tạm nên nó quý giá biết bao cho bao yêu thương chưa kịp trao bao hoài bảo chưa kịp thành lời yêu chưa kịp nhận và còn nhiều thứ nữa dỡ dang khi... đôi bờ sanh tử ! vậy thì hãy sống cho đáng sống và sống để yêu thương và cả thương những gì không thương  để không còn gì hối tiếc khi bước qua lằn ranh mong manh ấy.... 

        Khép cánh cổng trở vào nhà, các thiên thần bé bỏng vẫn say ngủ ,ôi các con của tôi ,tôi yêu chúng biết nhường nào ....cuộc sống nầy tôi thấy mình thật hạnh phúc vì niềm yêu thương và luôn được yêu thương....

                                                                                           Đêm muộn....
   

12 nhận xét:

  1. Tự dưng bạn làm mình bất giác sợ. Sợ yêu thương mình chưa kịp trao cho những người xung quanh mình thì vụt mất. Biết trần gian là cõi tạm, nhưng cõi tạm này mình đang sống, đang cảm nhận từng ngày, nên nó làm lòng mình bận bịu nhất phải không Như?
    Mai mốt đi khuya một mình vậy, lôi O.X cùng đi, sẳn tiện nhỏ to tâm sự, tập thể dục luôn. đi một mình coi chừng bị bắt cóc á. Lúc này Thạch Sanh thì ít, Lý Thông thì nhiều đó nghen .
    Ngủ ngon đi nha, hôm nay thứ bảy, ngủ bù cho tối qua thức khuya nhé, bạn tui!

    Trả lờiXóa
  2. hi...hi dậy rồi nè,mùi bánh cuốn thơm lừng khỏi ngủ bù luôn he...he thêm caféanhpha nữa ....tuyệt tuyệt , thương bạn hiền lúc nào cũng lo lắng cho
    Như...cái quan tâm nầy làm cho gia đình bạn tui hạnh phúc lắm đây, hôm nay nấu gì cho ô. xả với nhóc chạp chạp đây Thùy ơi !

    Trả lờiXóa
  3. bao đời nay chưa ai chắc rằng đâu là quê thật đâu là lử thứ, cỏi trần là chốn nương thân hay là quê thật, chết là đi hay là về.cứ sống hôm nay vì mình đang sống và hoàn thành những gì đang hiện ra trước mắt bạn ạ,

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn đã chia sẻ, mình cũng nghĩ như bạn á ! chúc bạn luôn an vui hạnh phúc nhé!

      Xóa
  4. Sang thăm bạn nè!Chúc bạn chiều cuối tuần vui bạn nhé!Lập blog hồng kong chơi đi bạn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào bạn, cảm ơn vì lời chúc ,bạn cũng thế nhé ! hôm nọ bên yahoo blog có hổ trợ giờ hết thời hạn rồi mình không biết cách làm bạn ơi !

      Xóa
  5. Đầu tuần rồi. Chúc cả nhà một tuần hăng hái nha. Tiền vô ào ào để tết còn ...đi tắm biển up hình chia sẻ cho dân chúng nghía chơi Như hen !
    giờ này chắc bạn tui ôm 2 cục vàng bốn số 9 và 1 cục kim cương đời cũ ngủ khì khì rùi...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. bây giờ là 3:49 sáng nagy2 21/1. Ma blog bạn vẫn là ngày 20. Bạn vô cài đặt, chọn lại múi giờ Hà Nội là đúng giờ hà.

      Xóa
    2. Đi rồi hôm chủ nhật á hi...hi ! đi Vũng Tàu nhưng không có xuống biển mà lên núi bạn hiền ơi ! bạn mình cũng làm chuyến đi ....

      Xóa
  6. Mấy hôm nay thấy bạn im im. Có gì buồn nói ra cho nhẹ lòng bạn nha. Còn bận thì mình mừng cho bạn, chứ rảnh như mình cũng oải lắm.
    Có gì cho tụi mình hay nhé.
    cuối tuần vui vẻ nha Phúc Như !

    Trả lờiXóa
  7. Hôm nay Thứ hai, mình qua thăm bạn. Ngôi nhà bạn cũng im lìm như mọi khi. Tuần mới rồi, cũng là cuối năm, mình biết tâm trang bạn không vui vì cuối năm nhắc tới nỗi buồn của bạn. Không biết nói gì, chỉ mong bạn bỏ xuống được cho nhẹ lòng. Mình tin, với một người nhân hậu như bạn, những điều tốt đẹp sẽ luôn bên bạn.
    Đừng chán nữa nha Như !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thật là yêu bạn quá đi vì những quan tâm bận bịu cho mình...mình không xứng đáng cho những yêu thương đó đâu, chỉ tại mình là cái đồ giẻ rách...tu tập lâu rồi mà không vượt qua được gì cả, cho nên phải ghi lời chú kinh Bát nhã để tự nhắc nhớ đó mà...mình nhạy cảm quá cho nên bất cứ việc gì cũng dễ làm mình thấy " chán " ,cái bịnh kinh niên kỳ dị của mình á
      ,bạn luôn yêu đời phấn chấn làm mình cũng mê ...sẽ cố gắng thay đổi...Cuối năm nhà tràn đầy niềm an vui đầy ắp tiếng cười
      hạnh phúc viên mãn nhé bạn hiền

      Xóa