Đã qua bảy mùa vu lan rồi ! tháng ngày cứ dần trôi... nhưng hình như mình thì vẫn còn ở lại
với những khoảnh khắc đó... đậm sâu....thật đậm sâu... cho một chia ly mãi mãi !
Từ đó mình biết khổ đau và như thế nào là khổ đau thật sự ! và cũng từ đó mình biết ...vu lan
biết chùa ,biết Phật ,biết vô thường vô ngã.... nhưng biết chỉ để biết vì mình cứ mãi trầm
luân....khi hiện tại vẫn là nơi cất giữ quá khứ....một góc của thứ thời gian không tháng ngày!
Mai nầy sẽ là một bó hoa tươi trên mộ....sẽ là những bông hoa thật đẹpvì vu lan lại về !- Ôi PN thức khuya thế à, nhớ giữ gìn sức khỏe nhé! Mình thật vô tình khi đi qua nỗi mất mát của PN trong mùa Vu lan này, xin được chia sẻ cùng PNTrả lời nhận xét này